Bài mới trên BÁO TỔ QUỐC

Nhận diện đao phủ bức tử Việt Nam

“Việc của người biết suy nghĩ là không đứng cùng phía với đao phủ.”-Albert Camus.

TQ tuyên bố chủ quyền ở VN

Hiện vẫn còn một nước tên là Việt Nam nhưng cái tên chưa đủ để minh chứng rằng nước chưa mất. Việt Nam bây giờ cũng như một cây cổ thụ ngàn năm tuổi đang bị lưỡi cưa máy đốn hạ, lá trên cây dù chưa rụng hết nhưng dưới gốc thì thân gỗ đã bị xẻ làm muôn mảnh đem bán để ghép thành cái tràng kỷ kê chỗ ngồi cho nhiều nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam. Đám người này đã sốt sắng dâng lên đám đầu lĩnh Trung Quốc bữa đại tiệc với món chính là máu thịt của đất nước Việt Nam.

Chi tiết quan trọng nhất khiến người ta nghi ngờ rằng VN đã mất chủ quyền lãnh thổ vào tay TQ đã thể hiện trong một sự kiện chấn động khiến thế giới sửng sốt và bất bình nhưng nhà cầm quyền VN thì im lặng chấp nhận.

Tại cuộc họp báo ngày 8/3/2015, ông Vương Nghị – Bộ trưởng ngoại giao Trung Quốc đã lớn tiếng tuyên bố với thế giới rằng việc TQ xây các đảo đá trên biển Đông là xây trên sân nhà của họ và chỉ trích kịch liệt những ai phản đối hành vi này của TQ. Và cái phần mà TQ khẳng định là „sân nhà“ ấy, lại đang là lãnh hải của VN có lịch sử từ lâu đời và đã được công ước quốc tế đương nhiên thừa nhận.

Tuyên bố trên của TQ gây bàng hoàng và phẫn nộ cho những người công tâm và am hiểu lịch sử vấn đề. Giáo sư Carl Thayer, chuyên gia về biển Đông tại Học viện Quốc phòng Australia khi trả lời phỏng vấn của RFI đã không che giấu sự bất bình: “Tôi vô cùng kinh ngạc khi đọc thấy ý kiến của Ngoại trưởng Trung Quốc đưa ra vài hôm trước ngày kỷ niệm 27 năm cuộc tấn công của Hải quân Trung Quốc vào tàu hậu cần Việt Nam ở khu vực quan Đá Gạc Ma (Johnson South Reef) ngày 14/3/1988. Nhận xét của ông Vương Nghị vừa thô bạo, vừa ngạo mạn.”

Dù liên tục lấn chiếm VN từ biên giới đến biển đảo, nhưng đây là lần đầu tiên TQ dám ngang ngược tuyên bố biển Đông là sân nhà. Việc TQ xây dựng những chuỗi đảo nhân tạo trên lãnh hải VN rõ ràng là hành động xâm lược, là bàn đạp để TQ thôn tính VN.

Trước sự xâm lược trắng trợn đó, trách nhiệm tối thiểu của nhà cầm quyền VN là phải lập tức phản đối mạnh mẽ trước hết trên lĩnh lực ngoại giao, đồng thời vận dụng các lực lượng quân sự, chính trị , sức mạnh quốc tế để buộc TQ trả lại chủ quyền lãnh thổ.

Nhưng sự ngược đời đã xảy ra. Sau tuyên bố của Vương Nghị, đến tận hôm nay VN vẫn không lên tiếng phản đối. Càng lạ lùng hơn là cuộc họp báo thường kỳ của Bộ Ngoại giao VN dự định tổ chức vào ngày 12/ 3/2015, ba ngày sau tuyên bố của TQ lại bị xóa bỏ.

Lộ trình đao phủ bức tử VN

Trước sự im lặng chấp nhận của VN, TQ đã nuốt trọn phần còn lại của con mồi. Phần đầu đã được tiêu hóa xong từ những năm trước đây, khi những nhà cầm quyền VN từ cấp địa phương tới Trung ương đã hăm hở giao đất rừng dọc biên giới mà hầu hết là những vị trí hiểm yếu về an ninh quốc phòng cho TQ thuê và quản lý tới 50 năm theo phương thức người TQ tha hồ tung tác trong đó.

Thiếu tướng Nguyễn Kim Khoa – chủ nhiệm Ủy ban Quốc phòng – An ninh của Quốc hội cho biết trên báo Đất Việt ngày 18/6/2014 : Qua khảo sát ở một số nơi, đã thấy có 19 dự án được các địa phương cấp phép cho thuê tới khoảng 398.374 ha đất rừng dọc biên giới Việt – Trung, đặc biệt là những vị trí trọng yếu về an ninh quốc phòng. (Trong khi đó Bộ Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn chỉ báo là 10 tỉnh).

Mức giá mà VN cho TQ thuê đất rừng biên giới rẻ mạt đến mức không tưởng tượng nổi: nhiều nơi TQ chỉ phải trả 2,75 đ cho mỗi mét vuông đất mỗi năm! (Theo đại biểu QH Trần Việt Hưng(Hòa Bình) – báo Thanh niên đưa tin ngày 12/6/2010)

Nhận định của nhiều chuyên gia trong và ngoài nước cho rằng thực sự các cấp chính quyền đã bán rừng và dồn đất nước VN vào tình trạng tự sát, khiến VN mất đi vùng lãnh thổ quan trọng nhất về quốc phòng an ninh.

Mặc dù vậy, cho đến nay không một ai phải chịu trách nhiệm về những hành vi có thể coi là bán nước và phản quốc này.

Cùng trên lộ trình các cấp chính quyền VN để ngỏ cửa cho những kẻ xâm lược VN, họ còn tạo điều kiện đặc biệt dễ dàng cho người TQ vào kinh doanh, sản xuất, trốn thuế, thuê đất trồng lúa, rau quả, thuê mặt nước nuôi tôm cá… lập những đặc khu TQ như ở Vũng Áng – Hà Tĩnh và nhiều nơi. Song song với những chính sách về chính trị, ngoại giao và quốc phòng, an ninh, những chính sách về kinh tế thương mại đã giết chết nền sản xuất của VN và biến VN thành thị trường tiêu thụ hàng rởm và hàng độc hại của TQ. Không những nền kinh tế chính trị và văn hóa của VN bị bức tử mà cả VN đang bị biến thành một bệnh viện khổng lồ trong đó chen chúc những người dân đang chết dần mòn vì hóa chất độc hại của TQ.

Trong tình thế ấy, thay vì bảo vệ đất nước và nhân dân, nhà cầm quyền VN đã liên tục dùng mọi lực lượng từ văn hóa tư tưởng, báo chí truyền thông tới công an và côn đồ để ngăn chặn, vu cáo, mạt sát, khủng bố, đánh đập, bỏ tù, bao vây về kinh tế, cắt cả nguồn sống của những ai dám bày tỏ lòng yêu nước, bảo vệ tự do dân chủ và phản đối TQ xâm lược. Đến các cuộc dâng hương tưởng niệm những người đã hy sinh trong những cuộc chiến bảo vệ đất nước chống TQ tàn sát cũng bị nhà cầm quyền cho các lực lượng công an, dân phòng, dư luận viên và côn đồ ngăn cản.

Với những hành động có hệ thống, nhất quán trong nhiều năm như vậy, dư luận có quyền nhận định rằng nhà cầm quyền VN đã có quyền lợi chung với đám đao phủ TQ đang bức tử đất nước VN.

Để dẹp tan dư luận, Bộ trưởng quốc phòng VN – lại có những hành động bất chấp sự thật, trách nhiệm và và lương tâm khi khẳng định rằng “quan hệ Việt Trung vẫn phát triển tốt đẹp” và coi việc xâm lược của TQ chỉ là “mâu thuẫn gia đình”. Hơn thế nữa, Ngày 31/12/2014, vị này còn lớn tiếng răn đe và kết tội rằng người VN ghét TQ là một việc nguy hiểm, gây ảnh hưởng xấu đến hình ảnh đất nước cũng như quan hệ giữa hai quốc gia. (theo tinphapluat.com)

Dù không muốn thừa nhận sự thật đau lòng, người VN cũng không thể không nhận thấy dù cái tên VN còn đó, nhưng hồn nước thì đã bị nhiều nhà cầm quyền cộng sản làm tay sai cho TQ giẫm đạp mỗi ngày. Tung hoành trên mảnh đất này là dòng máu phản trắc đớn hèn đã được tiêm vào động mạch của vô số nhân vật trong các bộ máy quyền lực. Đó thực sự là đám tay sai của TQ, núp dưới chiêu bài Đảng cộng sản VN, lấy chủ nghĩa Mác Lê nin và ý thức hệ xã hội chủ nghĩa mà nhân loại đã lên án là tội ác chống lại loài người làm bức màn sắt che cho những tham vọng, quyền lợi nhóm, để chĩa họng súng độc tài vào người dân, biến VN thành một “nhà tù” khổng lồ đàn áp bất cứ ai dám phê phán, ngăn cản con đường bán nước của chúng.

Người VN trong tình thế đó, là những con gà bị trói chặt, dao đã kề cổ. Ai cam tâm im lặng, chịu đi nhặt cơm thừa canh cặn, tung hô khen ngợi đám tay sai bán nước, tiếp tay cho bọn xâm lược, hoặc tiếp tục vắt kiệt máu mỡ mình nuôi bộ máy cầm quyền phè phỡn trên xương máu nhân dân thì sẽ được tồn tại.

Nhưng thế có phải là cuộc sống con người?

Người VN đã tê dại. Đã lạc mất linh hồn, Đến mức số đông đã mặc kệ mọi sự, cam chịu dao kề cổ và trong khi đang kê chiếc cổ gầy dưới lưỡi dao đao phủ , người VN cũng tương tự nhà cầm quyền của họ, chỉ dám mơ tới một con dao đao phủ cùn hơn để cứa cổ mình lâu chết hơn, chứ không dám mơ tới việc phải làm gì để thoát khỏi lưỡi dao ấy. Không ít người do không am hiểu tình hình nên đã trở thành độc ác, đứng về phía đao phủ bức tử VN, a dua mạt sát những dân oan hoặc những đồng bào đã không quản nguy hiểm đấu tranh cho quyền lợi của đất nước và cho cả chính họ.

Mất nước là bởi nhà cầm quyền VN

Vùng đảo Gạc Ma nhìn từ trên cao, ảnh minh họa chụp hôm 15/5/2014.

Vùng đảo Gạc Ma nhìn từ trên cao, ảnh minh họa chụp hôm 15/5/2014.

TQ thực sự rất ngang ngược, tham lam và đã dùng nhiều thủ đoạn đối với loài người trên thế giới này. Không ngẫu nhiên khi có nhiều tài liệu khoa học thống kê, phân tích về những thủ đoạn thâm hiểm, tàn bạo của nhà cầm quyền cộng sản TQ và một trong những cuốn sách rất nổi tiếng đã được xuất bản mang tên “Chết bởi tay Trung Quốc” của hai giáo sư kinh tế học Perto Navarro và Greg Autr đã cảnh báo loài người về những tham vọng và hiểm họa mà TQ mang tới để các nước đối phó.

VN “đã chết bởi tay TQ”! Nhưng khốn khổ khốn nạn ở đây là cái chết do VN tự chuốc lấy. Chết chỉ vì nhà cầm quyền cộng sản đã bằng mọi giá, thà hy sinh lãnh thổ, danh dự, đất nước, nhân dân chứ không chịu mất Đảng, mất thể chế cộng sản.

Họ yêu Đảng, yêu Mác Lê nin, yêu chủ nghĩa xã hội và chủ nghĩa cộng sản đến thế kia ư?

Hoàn toàn không. Ở trong bộ máy, họ biết quá nhiều hành vi bỉ ổi độc ác của nhau và của thứ chủ nghĩa này. Họ gắn bó chẳng qua thể chế ấy, chủ nghĩa ấy là một cỗ xe bọc thép mang vũ khí hạng nặng bảo vệ hữu hiệu nhất cho băng cướp tham nhũng tha hồ lừa bịp và cướp bóc người dân. Thế giới đã chứng minh cỗ xe cộng sản càng lăn đi càng chất chồng tội ác. Sự sợ hãi bị mất tất cả đã khiến nhà cầm quyền gắn với thể chế cộng sản như mạng sống. Họ đã lựa chọn con đường hy sinh đất nước và nhân dân để giữ chế độ độc tài nhằm bảo vệ cho giai cấp thống trị tha hồ cướp bóc.

Đó cũng là điều mà TQ đã rất khôn ngoan tận dụng để thao túng đám cướp bóc này. Đám này còn rất sốt sắng thực hiện mưu đồ nhập VN vào TQ trong năm 2020 theo như cam kết của Hội nghị Thành Đô 1990. Tham vọng vĩ cuồng mang hơi hướng Mao Trạch Đông của Tập Cận Bình cộng với và sự nôn nóng muốn rảnh tay nên giao đất sớm cho TQ của đám bán nước VN, nay đã về đích trước 5 năm so với kế hoạch?!

Albert Camus nói: “Việc của người biết suy nghĩ là không đứng cùng phía với đao phủ”. Khi nhà cầm quyền hoặc người VN đứng về phía đao phủ , thì chính họ đang hái quả trên ngọn cây nhưng lại dùng lưỡi cưa xẻ nát thân cây đã dung dưỡng họ.

Xét những động thái khác thường qua tuyên bố của TQ và sự im lặng chấp nhận của VN, dư luận không thể không nhận ra VN đã nằm gọn trong cái mõm tham lam của TQ. Cánh tay của nước Mỹ dù mạnh nhưng đã bị khước từ bởi chính nhà cầm quyền VN không những chỉ đứng về phía đao phủ mà còn là tay trong cho đao phủ. Nước Mỹ và khối các nước văn minh hiện giờ chỉ còn chứng kiến những cú đong đưa cầu lợi của VN đang được điều khiển bởi đầu não TQ mà thôi.

Nhưng chính TQ cũng đang phải đối diện với nguy cơ sụp đổ trong tương lai gần bởi chính những khối ung thư nội bộ của họ. Sự phát triển nôn nóng bất chấp danh dự và thủ đoạn của nền kinh tế TQ đương nhiên sẽ mau chóng phá vỡ cái vỏ chật chội lạc hậu của thể chế chính trị phi tự nhiên theo ý thức hệ cộng sản đã bị loài người tẩy chay. Việc cộng dồn những tội ác chống lại loài người mà nhiều thế hệ nhà cầm quyền TQ đã làm với người dân của họ và thế giới cũng sẽ đến ngày “tức nước vỡ bờ”, chưa kể những chấn động mạnh mẽ của cuộc tranh giành quyền lực phe nhóm đang diễn ra dưới vỏ bọc “đả hổ diệt ruồi” tại TQ.

Sự sụp đổ ấy đương nhiên sẽ kéo theo sự tan vỡ bi thảm trong một ngày không xa của thể chế cộng sản VN đã tự nguyện nộp mình vào tay TQ thay vì thức thời đón nhận những cơ hội của Cách mạng Nhung VN, tự cải cách thể chế, đồng hành với quyền lợi của toàn dân tộc.

Và dẫu nước VN có mất về tay TQ, những người gắng gỏi vì đất nước và người dân VN không tuyệt vọng. Cuộc đấu tranh đòi thoát khỏi thể chế cộng sản để cứu nước, đem lai toàn vẹn lãnh thổ, dân chủ, tự do và nhân quyền cho người VN dù khó khăn nhưng là một cuộc chạy tiếp sức của các thế hệ. Nhà cầm quyền không bao giờ có thể tiêu diệt hết được những người yêu nước yêu công lý và yêu tự do.

Nhà văn Võ Thị Hảo, viết từ Hà Nội

*Nội dung bài viết không phản ảnh quan điểm của RFA.

http://www.rfa.org/vietnamese/blog/vo-thi-hao-blog-032515-03252015115918.html

Quảng cáo/Rao vặt

5 Comments on Nhận diện đao phủ bức tử Việt Nam

  1. SÁT NHÂN CHI MỘ
    Bến Quảng Đông đâm hông chợ lớn
    Lỡ trớn lấy chồng Mao ít chổng mông
    Lông nhiều thoát cõi phòng không
    Canh ba giờ tý đại đồng cống thông
    Gái có công đả rông ông Ké mẹ bỏ cha già dịch Chú Thu
    Trường Chinh “Thọ Duẩn:thỏ bú” Xuân Khu
    Hồ Quang phản chiếu ù ù đạo sư
    Chí Minh cóc kẹt thiềm thừ Nùng Tày Mường Mán trầm tư hôn làng
    Ma Thiên Lảnh cảnh hốc hang vừa xơi Xuân chị tốc màn Vàng em
    Dâm thi Hồ thị cuốn rèm
    Để dành đưới ánh trăng đêm lén dòm
    Trúng phong sáu chín lưng khom Minh Khai quốc khánh phạm phòng thiếu nhi
    Ái Quấc bi cắt bì Hữu Thọ tổng bí thơ bỉ mặt Quốc Hoàn
    Công an bộ trưởng Việt gian
    Xuân Vàng hưởng sái to gan đâm bà
    Bịt đầu mối tội lâu la sát nhân diệt khẩu Hoàng Sa anh hùng
    TÂM THANH

    Thích

  2. Truyền thông Singapore đưa tin Lý Quang Diệu tuyên bố: Chỉ những thằng ngu mới chống Mỹ! Lý Quang Diệu chửi khinh bọn nào thế? Hồ Chí Minh và đám csvn??? hehehe

    Dân Việt Nam hôm nay tự hào sao nỗi với một đám lãnh tụ csvn lại là đám nộng nô ôsin cho ngoại bang Nga Tầu “Ta đánh Mỹ là đánh cho Trung Quốc đánh cho Liên Sô” . Cứ xem hằng năm bọn csvn nầy xách bị gậy đi ăn mày thế giới là thấy nhục rồi . Tự hào gì nỗi . Chẳng lẽ

    Vẽ vang tộc Việt hôm nay
    Lãnh tụ cộng sản ăn mày khắp nơi
    Van xin thiên hạ đoái hoài
    Cho tiền, dạy dỗ, đảng xây nhà lầu
    Bán dân, nuôi đĩ, giết trâu
    Chung qui cũng để cho Tầu ngồi xơi

    hehehe

    Lý Quang Diệu : “Chỉ có kẻ ngu mới chống Hoa Kỳ

    Lý Quang Diệu chết nhưng những lời khinh bỉ của Lý Quang Diệu đối với bọn csvn thì trường tồn được ghi nhận 5 châu 4 biển!

    Lý Quang Diệu đã từng phát biểu những lời lẽ miệt thị khinh khi bọn csvn là một lũ ngu dốt, tham nhũng, tự phá hoại quốc gia, dù ông đã nhiều lần được những lãnh tụ csvn như Võ Văn Kiệt mời chỉ dạy csvn cách phát triển kinh tế VN. Những lời lẽ của LQD phát biểu trước thủ tướng Ấn Độ và các nước Asean như là:
    – hãy quên bọn VN nầy đi! Vô ích thôi !

    Cũng là ông Lý Quang Diệu từng khen lãnh tụ VNCH như Ngô Đình Diệm đã chọn con đường theo Mỹ sau Thế Chiến thứ 2 là thức thời, vì NDD biết rõ không quốc gia nào hùng mạnh trên thế giới trên Mỹ về kinh tế và kỹ thuật để phát triển đất nước.
    Có lẽ những ai thông minh như Lý Quang Diệu, Ngô Đình Diệm thì không ngu đần như tên Hồ Chí Minh, nên họ đều nhìn thấy nước Mỹ vừa đánh đông dẹp Nhật, vừa đánh Tây dẹp Hitler của Đức mà chẳng hề hấn gì, lại làm kinh tế Mỹ sau chiến tranh WWII tăng trưởng vượt bực, dù Mỹ đã bỏ tiền giúp Nhật & Đức xây dựng lại kinh tế sau WWII .

    Cũng vì lẽ đó, việc VN bỏ Pháp theo Mỹ là lãnh tụ thức thời, biết nhìn xa trông rộng để phát triển đất nước. Không như bọn csvn theo CNCS làm ngu dân, bại nước, diệt chũng, phá quê hương dân tộc, làm máu chảy thành sông, thây chất thành núi chỉ vì “Ta đánh Mỹ là đánh cho Trung Quốc, đánh cho Liên Sô” để dân bắc VN làm cộng nô ăn bo bo sống một đời với súc vật của Nga và Tầu.

    Làm người như bọn csvn làm BỌN NGƯỜI CHÓ, sủa gâu gâu cho chủ Nga chủ Tầu, đi xây dựng cho ngoại bang. Thật là bọn ngu hết biết. Chắn chắn rằng ngu cỡ đó thì cái gene ngu nầy phải kinh qua nhiều đời ngu là cái chắc! hehehe

    *

    Tầu Chợ Lớn viết bài tâm sự nầy có lẽ thuộc loại tàu Hải Phòng sống tại chợ Đồng Xuân Ba Đình nên nó ngu dữ dội. Vì nó không biết từ gần thế kỷ nay Tàu Sing, Tầu Đài, tàu Hồng Kông họ khinh tàu khựa Trung Cộng cỡ vô cùng . Cùng là tầu đấy mà khinh miệt nhau như thế huống hồ vì dân Miền Nam tự do khinh bọn csvn là chuyện đương nhiên.
    Đâu có ai muốn làm NGƯỜI CHÓ để chung sống với bọn NGƯỜI CHÓ là bọn csvn đâu!

    Tàu chợ lớn gốc Ba Đình nầy ngu lâu dễ sợ. gene phải ít nhất 3 đời bần cố nông không học thức, chỉ biết đớp cứt mới thích csvn như thế mà không thấy tàu Sing, tàu Đài, tàu Hồng Kông đâu có ngu như tàu cs nầy ! Chúc mừng ngươi làm người chó cs nhá! hehehe

    Ngẫm hay muôn sự tại trời
    Trời kia đã bắt làm người có thân
    Bắt phong trần phải phong trần
    Cho thanh cao mới được phần thanh cao!

    hehehe

    Khi ‘Lão Lý’ lắc đầu
    Ông Lý Quang Diệu là một nhân vật đặc biệt ở châu Á. Ông được người dân nước ông coi là Cha đẻ của quốc gia Singapore độc lập và phồn vinh. Tháng 9 này, sinh nhật lần thứ 88 của ông được kỷ niệm trên khắp nước kết hợp với kỷ niệm lần thứ 37 ngày lập quốc. Báo chí quốc tế lại có dịp ca ngợi đất nước nhỏ bé này là con mãnh hổ thần kỳ nhất trong 4 con hổ châu Á gồm có Singapore, Hồng Kông, Đài Loan và Nam Triều Tiên.

    Năm 1965, tổng sản lượng của Singapore đạt gần 1 tỷ đôla , tính theo đầu người là 516 đôla/năm; năm 2010, 2 con số này đã vọt lên thành 223 tỷ và 44.000 đôla – có nghĩa là tổng sản lượng tăng hơn 200 lần và thu nhập bình quân đầu người tăng hơn 80 lần so với 37 năm trước. Thật là một kỷ lục phi thường. Nhân dịp này báo chí Pháp, Anh nêu bật nếp sống thật sự giản dị, gương mẫu của ông Lý Quang Diệu – hay “Lão Lý”, theo cách gọi thân mật của người dân. Ông không đồng ý việc tạc tượng, trưng ảnh ông, đặt tên ông cho các công trình. Ông vẫn ở căn nhà nhỏ, đi xe hơi loại rẻ. Con trai ông, Lý Hiển Long, dù là thủ tướng đương nhiệm, và con gái ông, bác sỹ Lý Vĩnh Linh, cũng theo nếp sống như thế, không có biệt thự, nhà nghỉ riêng, không có xe cộ, trang sức gì khác người. Triết lý sống của cả gia đình ông là thế, không lập dị, không đua đòi, xem sự thanh bạch là một điều đương nhiên để được sống an vui, hạnh phúc. Điều quan trọng đối với ông là dân Singapore sống tốt, sống sạch, xã hội sạch, môi trường sạch, lương tâm sạch.

    Nhân dịp này ông Lý Quang Diệu có một số ý kiến đáng chú ý. Ông cho rằng Trung Quốc dù phát triển liên tục nhưng chứa nhiều nguy cơ mang tính bi kịch, và rằng Ấn Độ là nước châu Á gây ấn tượng mạnh nhất về chất lượng phát triển bền vững.

    Về Singapore, «Lão Lý» nhân danh Bộ trưởng – Cố vấn cho chính phủ, tỏ ý vui mừng thấy lý tưởng của ông đã được nhà nước kiên trì thực hiện suốt gần 40 năm nay. Bài học lớn nhất, theo ông, là coi trọng giá trị của con người , đồng thời ngăn chặn ảnh hưởng thái quá của đồng tiền trong chính trị. Ông hiểu sâu sắc đồng tiền vừa là nguồn hạnh phúc, vừa là động lực tha hoá xã hội. Lãnh đạo giỏi là người điều hòa được mối mâu thuẫn này.

    Ông Lý cho rằng trong xây dựng guồng máy cai trị và cải cách hành chính của nhà nước, vấn đề trung tâm là tuyển mộ được nhân tài có chất lượng cao nhất – ông gọi là nhân tài loại 1, tức là những người vừa có chuyên môn cao vừa có lối sống trong sạch. Thấp hơn một bậc là nhân tài loại 2, tức là những người sẽ làm suy yếu đất nước nếu được nắm giữ các chức vụ cao. Nếu chỉ là nhân tài vào loại 3 hay loại 4, nghĩa là tài kém đức suy thì sẽ mang lại tai họa cho đất nước. Ông cho rằng người lãnh đạo phải kiên quyết cảnh giác với thế lực đồng tiền trong chính trị, và rằng tệ mua quan bán tước và nạn bè phái là 2 tai họa lớn nhất cho một chế độ.

    Ông Lý Quang Diệu từng sang Việt Nam nhiều lần, theo lời mời của chính quyền Việt Nam. Đó là chuyện của 15 năm trước, lúc đó Việt Nam bắt đầu chuẩn bị để được gia nhập WTO sau khi bình thường hóa quan hệ với Hoa Kỳ, mở ra một triển vọng lớn. Ông chân thành góp ý xây dựng, san sẻ kinh nghiệm quý. Nhưng ông đã nản lòng và thất vọng. Mấy năm nay ông lại càng thất vọng hơn. Trả lời báo The Straits Times của Singapore hồi năm ngoái, ông nói về Ấn Độ, về Đài Loan, về Nam Triều Tiên; khi được hỏi về Việt Nam ông lắc đầu: «Nên quên đi, tôi đã nói hết với họ rồi, vô ích!”, rồi ông nói về Nhật Bản.

    Nhớ lại, ông Lý từng tâm sự với nguyên thủ tướng Võ Văn Kiệt và các nhà báo Việt Nam về đề tài chống tham nhũng 15 năm trước. Ông nói rất giản dị: hãy nâng lương cho viên chức đủ sống để không ai cần ăn cắp, luật pháp phải thật nghiêm để kẻ tham sợ không dám tham nhũng, đạo đức trong xã hội phải được truyền bá để mọi người khinh và hổ thẹn đối với tệ nạn xấu xa này.

    Tóm lại là 3 không: không cần, không dám, không nỡ.

    Ông Lý kể chuyện đã tăng quỹ lương cho viên chức ra sao, trừng trị tệ “phong bì”, “đưa tiền dưới bàn ăn”, “huê hồng”, “tặng phẩm, biếu xén, quà cáp, sinh nhật …» ra sao, và nhân tài loại 1 là thế nào, có lương thiện, trong sáng mới thật sự tài giỏi có ích.

    Ông Lý nản lòng, không muốn nhắc đến Việt Nam nữa vì ông biết lời ông đã như nước đổ đầu vịt. Giá như người ta nghe lời ông, quyết liệt diệt tham nhũng như đã hứa, thì 20% ngân sách hàng năm đã không bị xà xẻo, chia chác cho đám tham quan ô lại nhiều vô kể và hàng tỷ đôla đã không bị lãng phí vì bất tài và tham nhũng. Nếu 20% ấy được dành cho quỹ tiền lương – như ông Lý khuyên – thì cục diện kinh tế-chính trị-xã hội Việt Nam đã khác hẳn.

    Trái ngược với lời khuyên răn trên, suốt 15 năm qua, quốc nạn tham nhũng ở nước ta trầm trọng thêm gấp bội, vì mọi người đều thấy cần phải tham nhũng, không tham nhũng không sống nổi; dám tham nhũng vì đã có ô, có lọng, có khe hở luật pháp để chạy án; và không ai còn biết xấu hổ khi ăn bẩn và đút lót vì mọi người đều tham gia, ta không ăn và đút là dại, là ngu đần, là thiệt. Trên ăn thì dưới cũng ăn, trên múc thì dưới cũng múc. Tôi ăn, anh ăn, chúng ta cùng ăn dù là ăn bẩn, thế là hòa. Trước cảnh này, có một người rất buồn, rất nản, đó là « Lão Lý» Singapore, người từng hy vọng làm một cố vấn tốt, có ích cho nước bạn.

    Trong dịp mừng ông Lý Quang Diệu 88 tuổi, báo chí Đông Nam Á lại có dịp nói về những nét đẹp của Singapore. Ở đây phố xá, vĩa hè công cộng sạch nhất thế giới. Ở đây nhà vệ sinh công cộng nhiều và cũng sạch nhất thế giới. Mọi nhân viên hành chính công cộng không những luôn luôn nhã nhặn, nở nụ cười mà còn tận tình đáp ứng quyền lợi người dân. Đi khắp nơi, hầu như không có chen lấn, khạc nhổ, móc túi, xin tiền. Con người tôn trọng yêu thương con người.

    Singapore có thu nhập đầu người cao nhất Đông Nam Á, 44.000 đôla / năm, gấp hơn 40 lần mỗi người dân Việt Nam hiện nay, ấy vậy mà họ vẫn nghe theo «Lão Lý». Đồng tiền là quý, là cần khi thu nhập chính đáng, nhưng phải luôn luôn cảnh giác; đồng tiền có thể tha hóa xã hội, tạo nên bất bình đẳng, cho nên cần luôn đặt giá trị con người và đạo lý làm người lên trên giá trị của đồng tiền. Từ đó đồng tiền sẽ là phương tiện, là công cụ quý của con người, phục vụ chứ không làm chủ con người. Chí lý thay!

    Các bạn Singapore thường nói: « Chúng tôi quý ông già Lý, ‘Lão Lý’ của chúng tôi, vì ông không những là Cha đẻ của nước Singapore độc lập, ông còn là Kiến trúc sư của Singapore mới, phồn vinh, sạch sẽ từ trong ra ngoài, một xã hội hài hòa, ổn định, hòa bình, được bạn bè khắp nơi quý trọng, giữa một thế giới đang có nhiều hỗn loạn và khủng hoảng.

    Quả thật “Lão Lý” là Nhân tài số 1, trong số Nhân tài loại 1 thời hiện đại của nước Singapore mới. Nhân dân Singapore tinh đời và hạnh phúc thật.

    Bùi Tín

    Thích

  3. HCM & DCSVN:

    TOI DO CUA DAN TOC VIETNAM

    An-Nam dia ly thuan loi

    Tai Nguyen phong phu song-ngoi bien-dong

    Tu-do phat tien de dang

    Dan giau Nuoc Manh phu Cuong An-Nam

    DcsVn: Tay sai TC ngoai xam

    Gay ra cuoc chien Bac-Nam dieu tan

    Mao Ho Le Mac phi nhan

    Dong Chinh Dian Giap cuop can An-Nam”VNCH”

    Linh Phieu Anh Manh…gian-tham

    Ham danh no-le ngọai xam giac Tau

    Hoang-Truong Ban-Gioc…dang Tau

    Sang Hung Trong Dung chưot sau tọi-do

    Cong no chu nghia ma-co

    Vi-ci Tau-cong xuong mo diet vong.

    Dan-Tri.

    Thích

  4. Truyền thông Argentina ca ngợi Chủ tịch Hồ Chí Minh
    Theo phóng viên TTXVN tại Buenos Aires, chuyên trang Giáo dục và Thảo luận của tạp chí Tổng hợp Mỹ Latinh vừa ra số đặc biệt về Chủ tịch Hồ Chí Minh, nhân kỷ niệm 125 năm ngày sinh của Người (19/5/1890 – 19/5/2015).

    Truyền thông Argentina ca ngợi Chủ tịch Hồ Chí Minh

    Số báo đặc biệt đã dành toàn bộ trang bìa để in hình Bác Hồ trên nền cờ đỏ sao vàng với dòng chữ lớn “Hồ Chí Minh: Nhà thơ đã chiến thắng 3 đế quốc”. Trong bài viết “Hồ Chí Minh, chiến lược gia của chiến tranh nhân dân”, tờ báo ca ngợi Bác Hồ đã vô cùng sáng suốt lựa chọn con đường đi lên chủ nghĩa xã hội cho dân tộc Việt Nam và điểm lại chặng đường hoạt động cách mạng của Người.

    Trong chuyên trang gồm 12 tờ khổ lớn có bài viết của lãnh tụ Cuba Fidel Castro về Chủ tịch Hồ Chí Minh trong chuyến thăm Việt Nam tháng 9/1973. Ngoài ra, tờ báo còn đăng các bài viết về Bác Hồ và về sự hy sinh anh dũng của dân tộc Việt Nam trong các cuộc kháng chiến chống đế quốc Pháp, Nhật và Mỹ, của các phóng viên Mỹ Latinh có tên tuổi như nhà báo Cuba Marta Rojas và nhà báo Venezuela Angel Bastidas, cũng như bài phỏng vấn Chủ tịch Hồ Chí Minh ngày 26/7/1965 của hai nhà báo Cuba Luis Baez và Gabriel Molina.

    Chuyên trang này cũng đăng lại bài viết tháng 4/1960 của Chủ tịch Hồ Chí Minh về con đường đã đưa Người đến với Chủ nghĩa Lenin, một số bài thơ trong tập “Nhật ký trong tù” và toàn bộ Di chúc của Bác.

    Tờ báo cũng dành một trang viết về người anh hùng dân tộc Việt Nam, Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Bài báo khẳng định cuộc đời và sự nghiệp của nhà “thiên tài quân sự” này gắn liền với những chiến thắng vẻ vang của dân tộc Việt Nam, chiến thắng lịch sử Điện Biên Phủ năm 1954 và chiến thắng mùa xuân năm 1975, thống nhất hoàn toàn đất nước.

    Trao đổi với phóng viên TTXVN, ông Carlos Aznarez, Giám đốc tạp chí Tổng hợp Mỹ Latinh, cho biết mục đích ra chuyên trang đặc biệt về Chủ tịch Hồ Chí Minh là để độc giả Argentina, đặc biệt là thế hệ trẻ, có cơ hội được hiểu về vị lãnh tụ của dân tộc Việt Nam. Ông khẳng định đối với thế hệ từng tham gia phong trào phản chiến trong những năm 60 và 70 của thế kỷ XX, Hồ Chí Minh là “ngọn hải đăng tư tưởng vô cùng quan trọng”. Hồ Chí Minh-Việt Nam, Hồ Chí Minh-Võ Nguyên Giáp là những hình tượng cách mạng đặc biệt không chỉ ở Việt Nam mà còn là nguồn cổ vũ, động viên đối với nhiều dân tộc trên thế giới. Đối với nhân dân Mỹ Latinh, di sản mà Hồ Chí Minh để lại đó là tấm gương của tinh thần đoàn kết và ước muốn tự do dân tộc; đoàn kết là chìa khóa thành công trong cuộc chiến chống đế quốc.

    Tạp chí Tổng hợp Mỹ Latinh cũng được xuất bản tại Uruguay, Venezuela, Cuba và châu Âu. Ông Carlos Aznarez cho biết tới đây sẽ tái bản số đặc biệt về Chủ tịch Hồ Chí Minh, với khoảng 4.000 tờ sau khi đã phát hành 3.000 tờ.

    Thích

  5. MẮM TÔM CHIỀU HÔM
    Từ dân đảng cử lên quan hôn làng óc chó thực càng dã man
    Đứng đầu danh sách công an
    Thứ hai cảnh sát đệ tam dân phòng
    Tùy tòng Hồ thượng mã phong con đường Công Lý bẻ cong uốn mềm
    Lá “Mùa Thu Chết” bên thềm “Điệu Ru Nước Mắt”gọng kềm nhổ cây
    Mần răng Hà Nội mưa mây
    Trung Hoa dân cóc già cầy măm tôm
    Bữa qua nắng rán chiều hôm gỗ sưa ván tếch chỉa chôm nghếch đèo
    Bí thơ củ tịt lòng heo mặt mèo mũi thỏ vuốt beo thoát nghèo
    Dân oan cám cảnh cheo reo
    Cù mông bước vội giường lèo sảy chân
    Tà quyền nảy mực cầm quân rừng vàng thác bạc xa luân Ba Đình
    Trăm năm dưỡng mộc Chí Minh nửa đêm giờ tý địa linh linh đường
    Cẩu xe xúc khuyển bất lương
    Chính mo ngạ quỷ vô thường sát sinh
    Loan Hoàng Thị chẳng đẻ tình thương cu-ông Ké chằn tinh thịt người
    TÂM THANH

    Thích

Góp ý, Thảo luận

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.